Còn khi bạn tốt nghiệp ra trường và đã kiếm cho mình một công việc.Các nhà nghiên cứu tại bang Pennsylvania, nước Mỹ phát hiện có một điều kỳ lạ trong điểm số của sinh viên.Điều khác biệt là - đa số những người bất hạnh thường bi quan và thường dùng gấp đôi quỹ thời gian để tự dằn vặt, nuối tiếc về những biến cố, buồn phiền sai lầm hoặc thất vọng đã qua trong cuộc sống.Rõ ràng đó là hai chuyện hoàn toàn khác nhau - một bên bạn làm việc vì nó có ý nghĩa đối với bạn, còn một bên bạn làm vì đó là nghĩa vụ của bạn.Các nhà văn, nghệ sĩ hay những người làm công việc sáng tạo biết rõ điều này và luôn mang theo mình một cuốn sổ để ghi lại những ý tưởng ấy.Thái độ của chúng ta thường được bộc lộ qua những biểu hiện tinh tế hơn - qua nét mặt, giọng nói và ngôn ngữ cơ thể…Nói một cách khác, cuộc sống xung quanh đã bị "bi kịch hoá" qua lăng kính của những lo âu, thất bại đã xảy đến và làm cho chúng ta không còn cảm nhận được cuộc sống như vốn nó vẫn tồn tại.Và điều đó chính là nguồn sống mạnh mẽ và quý giá nhất.Đó có thể đơn giản là thói quen giữ cửa mở cho người đi vào sau bạn, nhưng lại là một cử chỉ thân thiện khiến họ thấy vui hơn và cũng giúp bạn cảm thấy hài lòng hơn về bản thân khi mang lại niềm vui cho người khác.Những người không đạt được mục tiêu do mình đặt ra thường cảm thấy thất vọng mà đôi khi không biết tại sao.