Bình thường thì bạn cũng không viết dài thế này đâu, chỉ viết một vài bài thơ và viết theo hàng ngang.Tự mình biết riêng mình thực sự có loanh quanh luẩn quẩn không.Để từ đó, không có sự coi thường lẫn nhau một cách chung chung giữa các thế hệ.Lúc thì với bố mẹ, lớn hơn thì với bạn bè, anh em.Bất hạnh thay, sự phong phú thuộc về muôn loài nhưng không nhiều cá nhân nạp nổi nó vào người.Để tôi đọc một đoạn vừa ứng tác, đồng chí phê bình cho nhé:Vì đem thứ đạo đức chung chung ra áp dụng cho trường hợp của bạn thì khẩu hiệu phải chết có lẽ thú vị hơn.What Ive felt what Ive known never shine through what I knowCũng như chấm dứt việc lệ thuộc thời gian để tự do phân phối năng lực và học cái mình cần.Phố phường quanh nhà lại bình thường.
