Tôi cũng chấp nhận thế, mặc dù, với tôi, cái xe ấy vứt đi cũng được.Dù có lúc bác nhận ra rằng sự hy sinh mòn mỏi và sai phương pháp của bác nhiều lúc có làm ai hạnh phúc hơn đâu.Đau hơn, dằn vặt hơn mà làm gì.Và gần như phân cách hẳn với thế giới những người lớn tuổi đã không đem lại cho họ ngọn lửa tin cậy thắp sáng cái bấc cồn cào vô hình trong lòng.Bầy rắn với những con rắn ăn lẫn nhau, đến con cuối cùng nuốt được tất cả thì lại vỡ bụng vì bội thực.Cái hồn nó chẳng bao giờ đòi hỏi cái gì ngoài tình yêu thương.Bây giờ thì chúng tôi sống trong một thế giới khác.Hồn nhiên đến đáng thương.Nó dễ là một cú sốc nếu không chuẩn bị kỹ.Nhưng cái giấc mơ cũ ấy, đời có lấy đi đâu.
