Tuổi phát dục đâm không bình thường…Trong đêm, không chết, không ngủ được, thật buồn.Xem xong ông ta nói: 50% đỗ, 50% trượt.Bởi cuộc sống của tôi đầy bất trắc dù tôi còn cố giữ được sự bình yên, hòa thuận tương đối cho đến lúc này.Người rỗng như không có lực.Chỉ khi ta gặp họ, ta mới hiểu họ là ai.Rất rối rắm và hoang mang.à còn nhớ thủa ấy tôi luôn ngồi ngay sát bảng và trong những giờ quằn quại toát mồ hôi đó có lần tôi lỡ đánh một tiếng rắm xuống lớp điều đó làm tôi còn ngượng ngập cả mấy buổi sau dù không biết có ai biết đó là tiếng rắm của tôi giữa những cô cậu học trò ngồi san sát nhau như gia súc bị tống lên xe chở đến lò mổ…Thấy những tờ giấy rách thòi ra khỏi cuốn sách vừa xé và vừa gấp lại.Một là ông tuyên bố từ giã nghiệp văn.