Tội bác quá, bệnh nhân này quả khó chữa.Khi người đàn bà nói với người đàn ông câu đó, quan hệ giữa họ đã có quá nhiều thất bại.Trên đường về, bác tôi bảo: Đấy, con thấy không.Đôi khi tôi cảm ơn mình vì làm cái việc mà thời đại mình sớm muộn cũng sẽ phải làm đồng loạt: Tự quyết.Thôi, cứ chiều cái dạ dày.Hắn không rõ sự thấu suốt là thế nào nhưng hắn cảm giác cái sự thấu suốt mà người ta thường biết chỉ là một trạng thái khá đơn điệu.Định xé béng đoạn viết này đi, đỡ phải tải nốt đống ý nghĩ ngồn ngộn chầu chực lên giấy.Thế bác đi du lịch, đóng cửa hàng lại, mặc kệ con cháu một thời gian.Lúc tôi khóc, dường tôi có hỏi tại sao mình khóc.Hay mình bảo: Tôi đang chìm, đang lắng.
