Mặc dầu vậy, bạn vẫn tán thưởng bản đó.Hạnh phúc của bạn - cái vật quý ta cố nắm chặt mà nó vãn cứ thoát được ấy - cũng tuỳ thuộc vấn đề đó.Lần lần bạn nghiên cứu những vấn đề khó hơn và bạn sẽ có thể dùng luật nhân quả giảng cho tôi tại sao những con đường thẳng băng ở Luân Đôn lại ngắn như vậy còn ở Paris lại dài hàng mấy cây số.Tôi la lớn lên như vậy.Bạn nắm lấy cổ nó, lôi nó về.Bạn biết rằng ít nhất cũng có được nửa giờ yên ổn.Nếu bạn đã đọc cuốn "Nghe nhạc cách nào?" của Krehbiel thì lần sau khi nghe nhạc bạn thấy hứng thú tăng lên lạ lùng.Bạn xanh xao và mệt nhọc.Vậy bạn nên để, chẳng hạn, từ 9 giờ đến 11 giờ rưỡi để làm một việc mất giờ rưỡi.Chúng ta có và luôn luôn đã có tất cả số thì giờ trời cho.