Khi tôi còn dạy môn tâm lý học, khi đến phần nói về tính kỉ luật, tôi lấy việc tiết kiệm tiền làm ví dụ minh họa.Đây là bí mật của tôi, một bí mật vô cùng đơn giản: Chỉ con mới có thể nhận thấy điều gì là đúng.Vấn đề không phải là ta có bao nhiêu, mà là chúng ta cảm nhận về những điều chúng ta đang có như thế nào…Có người còn đạt hiệu quả cao hơn khi hoàn tất công việc dưới áp lực vào lúc hết hạn và không thể trì hoãn được nữa vào những phút cuối.Cô hỏi tôi làm thế nào để có thể áp dụng tính kỉ luật vào việc tiết kiệm.Tôi từng giảng một khóa học về thiết lập kế hoạch và thay đổi cơ cấu tổ chức tại một trường cao đẳng, trong đó cũng bao gồm việc thiết lập mục tiêu cho đơn vị.Dù tôi chưa được chọn vào đội tuyển mà mình hằng mơ ước nhưng những nỗ lực mà tôi bỏ ra đều không vô ích.Hầu hết mọi người đều nói với chính mình: Mình quyết tâm làm xong việc đó vào trước tuần tới.Thành công là tổng của những nỗ lực nhỏ bé, được lặp đi lặp lại ngày qua ngày mà nên…Khi cậu học sinh ấy vừa dứt lời, tôi nói: Vậy là em đã chọn việc đến lớp thay cho những hậu quả của việc không đến lớp.