Nhưng mà vẫn sẽ có những sai lầm.Nếu quên, anh sẽ không bao giờ thèm viết cho họ nữa…Bạn lại kéo tiếp, kéo đến năm sáu lần mà vẫn thấy mình trong đống bùng nhùng màu hồng hồng hoa hoa.Tự giác làm một số việc.Bố mẹ con cũng buồn.Nhưng cũng không nên dằn vặt và quá xấu hổ.Biết rõ bạn là cái gì để làm gì.Bạn chả bao giờ thanh minh, phản ứng làm gì.Nhưng không phải không có những mảnh đất mà con người thực sự biết cách yêu thương nhau.Vì hình như anh làm gì có trên đời.
