Bác gái giọng nhẹ nhàng: Thôi.Thanh minh rồi họ lại quên ngay.Nếu độc giả ngu đến thế thì viết ngắn dở hay viết ngắn hay đều hay cho tớ cả.Cứ tự nhiên nữa vào, dù thế nào thì mỗi con người vẫn biết tự xoay xở, còn khéo hơn mi nhiều nữa kia, đừng lo hão cho họ.Chỉ tại thằng em tớ và tớ ngồi trong lúc người ta đứng thì ráng chịu.Để không kiêu hãnh, khinh bỉ và xa lánh thì bạn phải mặc cảm.Vì chúng ta đều ngoáy mũi.Cậu em khuyến khích tôi tập nặng hơn.Bon chen với người khác và bon chen với chính mình.Sẽ rất lâu nữa hoặc không bao giờ họ biết cái gì góp phần giết chết họ và họ góp phần gì giết chết kẻ khác.
