Tôi tin có thể học ông ta được nhiều điều hay vì ông ta nổi danh là thành công năm này qua năm khác.Chỉ trong vài năm được làm hội trưởng Công ty.Có lẽ suốt đời tôi không quên chuỵên thê thảm dưới đây do ông Robert Moore ở New Jersey kể lại.Năm 1942, ông đang ở Trung Hoa khi quân Nhật chiếm Thượng Hải.Có một hồi tôi bỏ gần hai năm để viết hộ một cuốn sách về nghệ thuật nói trước công chúng, vậy mà tôi vẫn phải thỉnh thoảng coi lại để nhớ kỹ trong đó tôi đã viết những gì.Tôi còn giữ một bản của chữ kí đó của ông ta".Bà kể rằng có cả những sinh viên xuất thân từ trường đại học, đền nói với với bà: "Tôi có bằng cấp X.Ông nói: "Không ai khổ sở bằng kẻ muốn đổi cá tính của mình để biết thành một người khác".Ông ta nói trắng ngay: "Này cô, tôi đã thấy cô diễn và biết cô mắc cỡ vì bộ răng của cô".Nhưng cũng tại ông tập được thói quen mỗi buổi trưa nghỉ nửa giờ tại ngay buồng giấy.