Chừng nào tôi chưa cùng chia sẻ với họ những nhọc nhằn và họ cũng không đồng cảm dù chỉ phần nào nỗi ê chề của tôi.Sinh viên nộp đơn cho giáo viên, có gì là nhục.Nhưng bác ta không tin.Cớ gì mà không dám nói.Chắc không biết mục đích chính của tôi đến đây để chữa bệnh mệt.Một con người có thể coi là cư dân cơ bản trong xã hội lí tưởng.Mẹ khóc vì đau nhưng cũng nhẹ đi thôi.Tôi từ giã mái trường cấp III.Tôi mà tục thì còn bằng chín lần thế.Ngoan nào, đợi tao có cơ hội, tao viết.