Sợ vì cảm giác có thể đánh mất rất dễ dàng.Có lẽ vì tôi vừa ngáp.Vậy thì nó là một giấc mơ.Hay là tôi cứ viết thế này? Kể chuyện thôi.Có thể ví khi con người sinh ra, trong nó có một chiếc đồng hồ cát.Chỉ vì chữ vì mà nhân loại bị ghét lây.Có những loại người không hạnh phúc được, khi hèn.Và càng khao khát chứng minh cách sống mình lựa chọn là hiệu quả trong một xã hội chỉ công nhận con người bằng hiệu quả có thể trông thấy (chỉ với tầm nhận thức trung bình).Rồi cô bạn ấy kể với cô bạn thân nhỏ bé có khuôn mặt thông minh và một nghị lực học mà các thầy cô giáo luôn khen ngợi.Nói dối! Ừ, nói dối, nhưng con người có lúc không nên đối diện với chính mình.