Từ chỗ bị cưa cụt, nảy lên những mầm xanh bụ bẫm và nõn nà.Một tuần đi học có hai buổi cháu không thể nói là mệt được.Tôi đang tự hỏi mình sẽ làm gì sắp tới.Nhằm sớm tạo ra những con người ưu tú hơn.Ví dụ như viết hay là sáng tạo, gõ nó ra là công việc đời sống bình thường, trong lúc gõ lại nghĩ ra cái mới, gõ luôn, lại là sáng tạo, không ai gõ hộ được.Một hai lần không ăn thua, bạn vùng mạnh, rồi cũng thoát.Bao giờ cũng phải có vật thí mạng, làm đuốc sống châm lửa cho cuộc đấu tranh cho quyền sống, quyền làm người.Thế thì là thiên tài thế nào được.Nhưng em nghĩ không phải cháu không biết tôn trọng mọi người đâu ạ.Nó trơ trẽn và thản nhiên đến độ bạn muốn xông vào đánh nhau với nó, muốn biến thành một thứ âm thanh man rợ hơn để đè bẹp nó.