Đây là lần thứ hai tôi khóc trước mẹ.Họ sợ khổ cái khổ của sự thay đổi, tuổi tác đã làm họ sợ khổ rồi.Làm một bài thơ dở để được khen.Họ không nhớ nhiều về qui tắc cần tránh mạt sát cãi vã nhau trước mặt con cái.Tôi hy vọng việc sớm nhìn nhận ra điều này sẽ làm chúng ta hành động cùng nhau sớm hơn để loại bỏ dần sự ngu dốt cho nhau.Không hy vọng một ngày họ tập hợp lại và ghép chung những ký ức.Đơn giản vì hai cái đó bản chất giống nhau: Bó hẹp về cảm quan.Rất có thể bạn sẽ muốn văng tục.Đến nơi, mẹ tôi xin lỗi ông ta.Khi những điều dạng như thế được viết ra, điều bạn ngại nhất là những kẻ bệnh hoạn ngu xuẩn không hiểu vô tình đọc được sẽ bắt chước.